“Kim tiên sinh, ta có thể bàn bạc một chuyện với ngài không?”
Nhìn thấy Kim Phi đi xuống, Lưu Bất Quần xoa mặt đến gần.
“Chuyện gì vậy?” Kim Phi hỏi.
“Ta không muốn dạy học, muốn đi làm nghiên cứu giống Lão Tả, có được không?” Mặt Lưu Bất Quần đầy kì vọng hỏi.
“Không được!” Kim Phi lắc đầu không do dự, “Ông đi rồi, ai tới dạy toán học đây?”
Buồn cười, tổng cộng cả học viện sư phạm mới có hai giáo viên, nếu Lưu Bất Quần lại đi mất, chỉ còn lại một mình Phương Linh Quân.
Trước không nói tới chuyện Phương Linh Quân chịu được không, mà quan trọng là ông ta không giỏi dạy toán.
Trong kế hoạch của Kim Phi, toán học là một môn học cực kì quan trọng, thậm chí còn quan trọng hơn ngữ văn.
Suy cho cùng thì vật lí hóa học sau này, đều cần toán học làm nền tảng.
Hơn nữa các học sinh đã biết chữ rồi, chỉ cần học kĩ năng giảng dạy với Phương Linh Quân nữa là được.
Nhưng trước kia các học sinh chưa bao giờ học toán học, cho nên nhiệm vụ giảng dạy của Lưu Bất Quân còn quan trọng hơn cả Phương Linh Quân.
“Để Lão Tả dạy đi, hắn cũng biết toán học mà!” Lưu Bất Quân nói.
“Để Tả Chi Uyên đi dạy học?” Kim Phi lườm Lưu Bất Quần, “Chẳng lẽ ngài không sợ ông ta dẫn các học sinh cùng nhảy xuống núi à?”
Tả Chi Uyên luôn say mê với các loại máy có thể bay, cũng là người rất yêu nhảy dù.
Bây giờ dù nhảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381133/chuong-2033.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.