Cửu công chúa gật đầu, quay đầu nhìn về phía Khánh Hâm Nghiêu: “Bắt được bọn Từ mập chưa?”
Khánh Hâm Nghiêu đang chuẩn bị trả lời, đã nhìn thấy một đội lính áp giải nhóm quyền quý đi tới.
Nhóm lính này là tâm phúc do Khánh Hâm Nghiêu bồi dưỡng, không khách khí với nhóm quyền quý tí nào, nếu trên đường mà đi chậm một chút, lính sẽ xô đẩy bọn họ.
Mỗi kẻ trong nhóm quyền quý đều sống trong nhung lụa, đã chịu loại ấm ức này bao giờ đâu?
Nhìn thấy Cửu công chúa, Từ mập làm khó đầu tiên: “Điện hạ, bọn ta không biết người tới Tây Xuyên, nên mới không tới cửa thành nghênh đón, là bọn ta không đúng, nhưng người làm vậy cũng quá đáng rồi, thế mà dám giam giữ bọn ta không có lí doà?”
“Không có lí do ư?”
Cửu công chúa cười khẩy nói: “Chuyện tới nước này, các người còn nghĩ mình vô tội sao? Các ngươi chắc cũng biết tính bổn cung, nếu không có băng chứng, các ngươi cảm thấy bổn cung sẽ ra tay à?”
“Bằng chứng gì? Ta không biết điện hạ đang nói gì!”
Nhóm quyền quý cũng không dễ bị dọa, tất nhiên Từ mập. không thừa nhận.
“Không sao, vậy chờ thêm lát nữa đi, bổn cung xem các ngươi có thể mạnh miệng tới lúc nào?”
Cửu công chúa lười phản ứng với bọn họ, quay đầu đi vào. Khánh phủ.
“Áp giải vào!”
Khánh Hâm Nghiêu hô với lính.
“Khánh Hâm Nghiêu, ngươi nghĩ cho rõ rồi hằng làm!”
'Từ mập không dám tranh cãi với Cửu công chúa, nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380388/chuong-1326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.