“Chắc chăn không đến mức phải tạo phản, nhưng gần đèn thì sáng, gần mực thì đen. Kể từ mùa thu, Cửu công chúa đã rất gần gũi với kẻ điên Kim Phi kia rồi, ai biết được cô ấy sẽ làm ra việc gì chứ!”
Lão già râu dê nhắc nhở: “Tóm lại là sau khi đi vào, không ai được nói bậy, nhất là Từ đại nhân, giữ cái miệng oang oang của mình lại!”
Nếu là bình thường, Từ mập bị lão già râu dê mắng mỏ ở nơi đông người thế này nhất định sẽ không chịu nhượng bộ.
Nhưng lúc này gã cũng biết tình hình nghiêm trọng, gật đầu liên tục.
Một đám người quyền quý được dẫn vào trong sân, binh lính không thèm để ý đến họ, tự đứng sang một bên, để đám quyền quý đứng trong sân.
Việc này kéo dài hơn một nửa giờ.
Ngay khi sự kiên nhãn của đám quyền quý sắp bị mài mòn, cuối cùng Cửu công chúa cũng dẫn đám người Kim Phi đến.
“Tiên sinh đã nói, thẳng thắn sẽ được khoan hồng, bổn cung cho các người thêm một cơ hội cuối cùng, nếu chủ động nhận tội ngay lúc này, bổn cung có thể tha mạng cho các người!”
“Tha mạng cho bọn ta? Sao cơ, điện hạ muốn giết bọn ta sao?”
“Điện hạ, chủ động nhận tội sao? Bọn ta đã làm sai gì nào?”
“Đúng đó, điện hạ đừng nói đùa!”
Trong thâm tâm đám người Từ mập, Cửu công chúa đối xử với bọn họ như với thái giám, đánh bọn họ một trận để trút giận là kết quả nghiêm trọng nhất.
Hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380389/chuong-1327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.