Đường cái phía bắc thành Tây Xuyên, Kim Phi và Cửu công chúa sánh vai đi cùng nhau, đi theo sau là nhân viên hộ tống và quân Uy Thắng.
Trong quá trình tiến lên, còn có các đội ngũ quân Uy Thăng chạy tới hội họp không ngừng.
Người dân nghe được động tĩnh bên ngoài, vội vàng trốn sau cánh cửa nhìn ra ngoài.
Bởi vì tình hình thiên tai, tình cảnh thành Tây Xuyên vốn đã bi thảm, Mạnh Thiên Hải còn đột nhiên cho đóng cửa thành, càng khiến lòng người hoảng sợ.
Ở lầu hai của một quán rượu, một đám người đọc sách cùng nhìn ra ngoài đường cái qua cửa sổ.
“Bên ngoài có rất nhiều binh lính tham gia, không phải là người Cao Nguyên lại đánh tới thật đấy chứ?”
Nhìn thấy một đội ngũ trăm người của quân Uy Thắng chui ra từ ngõ nhỏ, tay cầm vũ khí chạy về đường chính, một thư sinh nhíu mày nói.
Thổ Phiên ở Cao Nguyên, cho nên rất nhiều người dân gọi người Thổ Phiên là người Cao Nguyên.
“Vốn đã có nạn đói, lại phải đánh giặc, không thể sống qua những ngày này được rồi!”
“Có Kim tiên sinh và Cửu công chúa ở đây, người Cao Nguyên mà đánh tới là đi chịu chết!”
“Kim tiên sinh và Cửu công chúa đã không ở Tây Xuyên lâu rồi, quân Trấn Viễn ở dốc Đại Mãng cũng bỏ chạy! Hơn nữa †a nghe nói Khánh đại nhân cũng bị cách chức, bây giờ chủ quản ở Tây Xuyên là một tên hoạn quan!”
“Thật hay giả vậy?”
“Đương nhiên là thật, không tin thì ngươi tới phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380387/chuong-1325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.