Cửu công chúa và Khánh Mộ Lam đều đứng lên.
Mặc dù Vu Triết già đi không ít, nhưng hai người vẫn nhận ra ông ta ngay lập tức.
“Điện hạ, Mộ Lam tiểu thư, chúng ta lại gặp nhau rồi”.
Vu Triết vào doanh trại của địch mà không hề có chút biểu hiện lo lắng nào, giống như trở về nhà mình vậy.
Ông ta nhìn chăm chú vào Cửu công chúa và Khánh Mộ Lam một lúc, cười nói: “Mười mấy năm không gặp, các cô đều thành đại cô nương rồi, ta không ngờ cuộc đời này còn có cơ hội gặp lại các cô”.
“Bốn cũng cũng không ngờ sẽ gặp lại Vu thái phó!”
Cửu công chúa hỏi thẳng: “Vu thái phó, ông đến đây không phải tìm bổn cung để ôn chuyện đúng không?”
"Đương nhiên không phải, ta đến là xin điện hạ giơ cao đánh khẽ, tha cho Đan Châu một mạng".
Vu Triết cúi người hành lễ với Cửu công chúa.
Mọi người trong lều đều nhìn Vu Triết như một kẻ điên.
Trong đầu người này đã nghĩ gì vậy?
Cửu công chúa đã huy động quân đội phát động cuộc chiến tranh này, sao có thể vì một lời nói của ông ta mà tha cho Đan Châu chứ?
Dù mối quan hệ giữa hai người có tốt đến đâu thì điều đó cũng không thể xảy ra được.
Huống chi Kim Phi có thể nhìn ra được, mối quan hệ giữa hai người cũng không thân thiết đến như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380093/chuong-1198.html