Hôn lễ của Long Ngâm và Noãn Vy chính thức diễn ra dưới sự chứng kiến của tất cả dân làng. Ai nấy đều hô hào chúc mừng cho cặp đôi trẻ này.
" Nhất bái thiên địa."
" Nhị bái cao đường."
" Phu thê giao bái."
Đêm tân hôn, Noãn Vy ngồi trong căn phòng được trang trí hoa văn đỏ. Tuy căn nhà chặt hẹp nhưng đồ đạc cũng có chút chất lượng. Thấy vị phu quân của mình chưa vào, Noãn Vy gỡ bỏ chiếc khăn trên đầu trên. Thứ này làm mất tầm nhìn của cô quá đi. Thế mà chớ trêu thay, cánh cửa lại đột ngột mở ra. Long Ngâm và Noãn Vy hai ánh mắt nhìn nhau. Cả hai giật mình quay người đi chỗ khác. Long Ngâm vỗ vào mặt mình, chàng đi ra đóng cửa lại. Ở đây Noãn Vy vội chùm khăn trở lại đầu mình.
Lần này, Long Ngâm mới từ từ mở cửa ra. Chàng nhẹ nhàng đi vào trong. Bước đến trước mặt cô, hai tay run run cầm lấy tấm vải. Đây là lần đầu tiên trong đời chàng làm ấy. Có một chút run sợ nhưng Long Ngâm cố giữ bình tĩnh. Tấm vải che mặt được mở ra, hành động đầu tiên của cô dâu không phải là e thẹn, ngại ngùng.
" Cẩn thận!"
Phập.
Cô kéo chàng ngã xuống giường còn mình thì né qua một bên. Mũi tên xuyên qua giữa hai người họ dính vào tường.
Long Ngâm khẽ chao mày lại. Trong lòng mắng rủa tên nào lại dám phá hỏng chuyện tốt của mình.
Noãn Vy không đợi cho tên đó bắn tiếp cung thú hai. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thay-doi-cuc-dien/2806736/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.