" Bà ơi, làm ơn đi!"
Đỗ phu nhân bị cái lạnh làm mất hết kiên nhẫn. Bà ta ra lệnh cho Thiên Hương mau giải quyết xong bà lão kia hoặc ngược lại là cô.
Vừa đúng lúc, Long Ngâm và Ngạo Hư đang trên đường về tới. Thấy có một đám người đứng trước cửa nhà mình. Họ lấy làm lạ. Trước nay chưa từng có tới quá ba người đến chỗ đó. Ngạo Hư vừa đã nhận ra người trên kiệu chính là Đỗ phu nhân. Bà ta dẫn theo nhiều gia đinh đến đây là với mục đích gì. Hắn liền bẩm báo chuyện này với Long Ngâm.
BIết được đó là Đỗ phu nhân Long Ngâm cũng lấy làm hiếu kì. Chàng quơ tay xoa mái tóc suôn mượt trở thành ổ rơm trong tích tắc. Quần áo gọn gàng quá cũng không ổn, chàng chỉ cần dùng một chút lực đã xé toạc mảnh vải ra làm hai, rồi ba và nhiều mảnh nhỏ. Phụ kiện đã xong, chàng quay qua nhìn Ngạo HƯ.
" Ngươi đã biết làm việc gì tiếp theo rồi chứ."
Ngạo Hư gật đầu, hắn lấy từ bên trong người mình ra một bộ râu. Sau đó gắng lên khuôn mặt mình. Hai người bắt đầu diễn vai cha con dẫn nhau đi dạo.
Từ phía xa, tiếng của Long Ngâm vang lên làm rung động đến Đỗ phu nhân. Bà ta quay sang nhìn thì thấy một tên đàn ông già nua và một tên nam nhân quần áo rách rưới, đầu tóc như một tổ quạ. Bà ta liền nhận định đó chính là nam nhân sẽ lấy Noãn Vy làm thê. Nghĩ vậy, bà ta cười thành tiếng thỏa mãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thay-doi-cuc-dien/2806738/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.