" Con dâu, có việc gì con cứ nói đi."
Noãn Vy đánh người qua lại tỏ vẻ e thẹn nhưng ai mà biết được nội tâm cô đang gào thét. Đây là lần đầu tiên cô làm mấy hành động kì lạ này. Trông chẳng khác nào mấy con tắc kè hoa đang nhảy múa điệu " e thẹn".
" Mẹ à! Nếu con nói muốn đốt ngôi nhà này mẹ có đồng ý không."
Bây giờ không phải một mình bà lão phản ứng mà cả ba đều phản ứng. Nữ nhân này, vậy mà muốn đốt nhà của họ. Chuyện này đã đi quá giới hạn của họ rồi. Cô ta nghĩ muốn xây dựng một ngôi nhà khi thời tuyết đang vào mùa đông này dễ dàng lắm à. Muốn dựng lại căn nhà mới thì phải đợi đến mùa xuân năm. Lúc đó, thời tiết nắng ấm rất thích hợp cho việc dựng một ngôi nhà mới.
" Không..." Ngạo Hư muốn phản đối yêu cầu vô lý này nhưng con ngươi của tam hoàng tử lại nhìn chằm chằm vào y. Ý muốn nói y không được ngăn cản yêu cầu của Noãn Vy. Ngạo Hư không hiểu tam hoàng tử đang có dự tính gì trong đầu mà lại chấp nhận yêu cầu vô lý của cô ta. Y bất lực sửa lại câu văn của mình.
" Không...không thể nào không được."
Được sự chấp nhận của họ Noãn Vy vui mừng hớn hở xém chút nữa thì nhảy cẫng lên. Nhưng trong sự vui mừng ấy lại mang theo một sự đa nghi không hề nhỏ. Tại sao họ lại dễ dàng chấp nhận cho cô đốt căn nhà này trong khi nó là nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thay-doi-cuc-dien/2806734/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.