Dương Trường Miên thuyết minh tình huống, muốn đi liền ngay trong đêm, cảnh báo tụi Vân Yên có thể trên núi sẽ xảy ra đột biến.
Vân Yên chưa nói thì thị vệ 1 đã khinh thường: "Tưởng gì, sợ thì nói, ngọn núi này ta đã leo không biết bao nhiêu lần rồi, còn đột biến? Sao ngươi không nói heo mẹ leo được cây luôn đi?"
Vân Yên: "..." Cô là tiểu thư hay gã là tiểu thư vậy?
"Thì heo mẹ leo cây kìa?" Dương Trường Miên chỉ tay lên một cái cây cổ thụ gần đó không xa.
"??"
Nương ánh lửa, bọn họ nhìn thấy một con vật thật lạ lùng, hai chân đứng thẳng, hai tay dài thòng qua thân cây, móng vuốt ngắn nhưng bén nhọn, bộ lông có màu xám vàng. Kì lạ nhất là hình thù dạng mặt của nó, giống chuột nhưng cũng giống heo. Đặc biệt là nó không có mũi, thay thế nó là một cái vòi của con voi.
Sinh vật này quá cổ quái, làm đám người bất giác lùi lại. Vân Yên cùng hai thị vệ không dám đùa giỡn gì nữa: "G-Gì vậy? Ta không cảm nhận được yêu lực của nó!"
Hàn Ngọc Nhiễm đã sớm lấy kiếm ra, chuẩn bị kịp thời bỏ chạy: "Ta cũng mới thấy lần đầu, thật lạ."
Dương Trường Miên đu theo nam chính, cưỡi chung một cây kiếm, từ trên cao quan sát mặt ngoài tỉnh như ruồi nhưng trong nội tâm đã gào thét thất thanh: "Mạc...gì? Mạc Đại Tượng, huynh có nghe qua yêu thú có danh này chưa?"
Heo Vòi hình thể này kích thước này, đã tuyệt chủng lâu rồi mà? Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-phe-vat-ta-lac-lu-khap-tu-chan-gioi/3322843/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.