Thẩm Tây Thừa hiện giờ làm gì có chút dáng vẻ nào người uống say cơ chưa?
Giản Nhân Nhân không biết anh đang giả vờ hay đã tỉnh rượu rồi. Đương nhiên chuyện trước mắt vẫn quan trọng hơn. Mặc dù cô bị anh đè ép đến mức không thở nổi nhưng cũng chẳng dám đẩy anh ra. Trực giác nói cho cô biết rằng, lúc này Thẩm Tây Thừa rất nguy hiểm. Hơn nữa, cô chưa từng thấy qua bộ dạng này của anh bao giờ.
- Gì cơ?
Cô rụt cổ lại, nhỏ giọng hỏi.
Bởi vì thẹn thùng mà trên gương mặt trắng ngần chầm chậm ửng hồng, càng lộ ra sự mềm mại, căng tràn. Chẳng nhìn ra chút dấu vết nào cô đã sinh con cả.
Trên người phảng phất hương chanh thơm mát, vô cùng dễ chịu.
Thẩm Tây Thừa nhích lại gần, tựa cằm lên vai cô, tham lam ngửi hương thơm vương trên mái tóc.
- Nhân Nhân, trong lòng em, anh là người thế nào?
Đột nhiên vào giờ khắc này anh rất muốn biết, trong lòng cô nghĩ thế nào về mình. Thẩm Tây Thừa chưa từng trải qua cảm xúc như vậy bao giờ. Anh muốn áp chế cảm giác ghen tỵ kia xuống nhưng thật sự không thể kiềm nén nổi.
Đã áp chế không được, khống chế cũng không xong, thì mặc kệ nó bùng phát đi.
Cho tới bây giờ, anh vốn không phải người biết ẩn nhẫn. Chẳng qua khi với cô thì anh luôn cố gắng nhẫn nại.
Nương theo không khí ám muội mập mờ, nhịp tim của Giản Nhân Nhân cũng run rẩy theo. Cô cực lực cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-dai-minh-tinh/2454256/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.