Giản Nhân Nhân không ngờ rằng suy nghĩ của Thẩm Tây Thừa lại tinh tế đến như vậy.
Cho dù là ai cũng sẽ không chú ý đến điểm này nhưng anh ấy lại khác, hơn nữa còn hỏi đúng vấn đề khiến cô chỉ biết im lặng không nói được lời nào.
Cô phải trả lời thế nào đây? Nói ra sự thật sao? Không được, trải qua nhiều chuyện như vậy, cô không phải không tin tưởng Thẩm Tây Thừa, chỉ là cô cảm giác lo lắng nếu như nói ra có thể rất nực cười, giống như nghịch với ý trời mà thay đổi số mệnh, như vậy làm sao cô có thể nói ra? Hơn nữa nếu nói ra, bất kể anh ấy có tin hay không, việc cô sợ hơn là sau khi đã tiết lộ chuyện động trời này, cô sẽ gặp phải quả báo.
Cô đã tính toán kĩ rồi, cứ giấu chuyện này trong lòng cả đời thôi.
Trừng phạt lẫn báo ứng, nghe thật nực cười, nhưng ai có thể đảm bảo được. Thanh Minh thường nói mọi việc xảy ra đều do ý trời, điều này cũng thể hiện chuyện “nhân định thắng thiên” có cơ hội rất nhỏ, chẳng lẽ cô dám tiết lộ “ý trời” sao? Việc này không phải là trò đùa, cô không dám đánh cược, cũng không dám nói ra.
Cô không sợ người khác nói mình cổ hủ mê tín, bây giờ cô có gia đình, có chồng có con rồi, thêm bất kỳ sự thay đổi nào thì cô gánh vác không nổi.
Nếu như không nói, chẳng phải trong lòng Thẩm Tây Thừa sẽ cứ nghi ngờ việc này sao?
Cô rơi vào tình huống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-dai-minh-tinh/2454254/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.