Hôm sau, Thẩm Tây Thừa liền giúp Giản Nhân Nhân liên lạc với giáo sư Lương, thầy của bác sĩ Trần.
Tuy biết rằng hiệu quả làm việc của Thẩm Tây Thừa rất cao nhưng không ngờ lại cao thế này. Giản Nhân Nhân vốn nghĩ sẽ đưa phương thức liên lạc trực tiếp cho Thanh Minh, nhưng lại nghe Thẩm Tây Thừa bảo:
- Dù sao cũng là chúng ta ra mặt nhờ vả giáo sư Lương, bạn của em có thể không quen biết, vẫn là chúng ta đưa người trụ trì chỗ bạn em qua thì tốt hơn. Hơn nữa người khác đến thủ đô chữa bệnh, em lại là bạn của anh ta thì chắc chắn phải gặp mặt rồi. Em thấy thế nào?
Giản Nhân Nhân cũng cho rằng Thẩm Tây Thừa suy nghĩ như thế thật là chu đáo, cô kéo tay Thẩm Tây Thừa, cười tít mắt nói:
- Thế cũng được, lần này thật là cảm ơn anh. Nếu không nhờ anh thì em cũng không biết phải tìm ai nữa.
Thẩm Tây Thừa chỉ xoa đầu cô, không nói gì cả.
Thật ra không phải Giản Nhân Nhân không muốn đến thăm lão trụ trì, mà là hôn lễ đã đến quá gần, một mình bà Thẩm lo không xuể nên cô cũng muốn giúp ít chuyện. Lại thêm việc ở phim trường, mấy chuyện vụn vặt này cộng lại với nhau làm cô bận tối mắt tối mũi. Lúc đó cô nghĩ đợi đám cưới kết thúc sẽ đến thăm lão trụ trì, dù sao cũng thêm vài ngày nữa, nhưng Thẩm Tây Thừa nói cũng có lý, Thanh Minh là bạn cô, lão trụ trì là một người ông mà cô kính trọng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-dai-minh-tinh/2454258/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.