Cát Xuân Như khóc đến xụi lơ ngồi ở trên thang lầu.
Vừa khóc vừa nhìn bóng lưng dần biến mất của Tiêu Nguyên Thạch tiếp tục mắng.
Cát Xuân Di nhìn thấy bộ dáng này của nàng ta, đáy mắt chợt lóe lên tia ghét bỏ.
Trước kia tỷ tỷ rất thông minh, tại sao bây giờ lại ngu xuẩn như vậy?
Nàng ta đã làm bộ như không nghe thấy lời vừa nãy của Tiêu Nguyên Thạch và Khổng thị, tỷ tỷ lại còn tự rước lấy nhục.
Chỉ là Tiêu Nguyên Thạch và Lương Hành Thiều thật đúng là lòng dạ ác độc như nhau, lúc sủng ái muốn cái gì cho cái đó.
Đợi khi không sủng ái nữa, trực tiếp cho ngươi một con dao.
Nàng ta thật không nghĩ tới có một ngày sẽ nhìn thấy Tiêu Nguyên Thạch ra tay với tỷ tỷ, còn là trực tiếp tát vô mặt.
Nghe những lời vừa rồi, còn không phải lần đầu tiên.
Tiêu Nguyên Thạch đã từng đối với tỷ tỷ ngàn theo trăm thuận, muốn ngôi sao tuyệt đối không hái trăng.
Bây giờ nói trở mặt liền trở mặt, thậm chí còn tàn nhẫn hơn ai khác.
Chỉ là tỷ tỷ cũng quá không lí trí và kích động rồi, khó trách sẽ bị Tiêu Nguyên Thạch bỏ rơi, còn chán ghét như thế.
Cát Xuân Như càng khóc càng tủi thân, ngẩng đầu nhìn về phía muội muội: "Xuân Di, muội nói ông ta có khốn khiếp hay không, ông ta thật sự không phải người."
Lúc này Cát Xuân Di mới giống như là từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần, tiến lên dìu Cát Xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627722/chuong-769.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.