Trong mắt bà mấy phần châm biếm: "Chờ Tiêu Nguyên Thạch đi rồi, mới nói sau này phải trút giận cho tỷ tỷ, đây không phải là vuốt đuôi ngựa, dỗ người ta chơi mà thôi."
Còn may mà Cát Xuân Như tin tưởng như vậy.
Coi như không đánh lại Tiêu Nguyên Thạch, mở miệng giúp tỷ tỷ của nàng ta trả đũa mấy câu cũng không có gì chứ?
Nhưng Cát Xuân Di lại rất biết điều không có mở miệng, không có làm gì, chờ Tiêu Nguyên Thạch đi rồi mới trấn an tỷ tỷ của nàng ta.
Nếu đổi thành bà, nhất định sẽ cảm thấy lòng nguội lạnh, chỉ có Cát Xuân Như mới có thể tin.
Thời Khanh Lạc nói: "Đó chính là một kẻ vô ơn, Cát Xuân Như là bị tình thân che mắt, mù quáng đến không nhìn thấy được."
Đoán chừng mới vừa rồi còn bị trò vuốt đuôi ngựa của Cát Xuân Di dỗ cho ấm áp cảm động.
Kiểu tỷ tỷ hết mình vì muôi muội này có thể so với yêu đương mù quáng, tiềm thức chủ động gạt bỏ trạng thái không hi vọng, tự tô điểm làm đẹp cho đối tượng trong lòng.
Nàng sinh ra mấy phần tò mò: "Cũng không biết nàng ta định làm thế nào để giúp Cát tiểu nương trả thù phụ thân cặn bã, ta nghe thấy ý của nàng ta, thật giống như không chỉ là dáng vẻ dỗ dành Cát Xuân Như."
Lặp lại hai lần, giọng nói còn rất kiên định, nghe cũng không giống như là qua loa lấy lệ.
Khổng Nguyệt Lan và Tiêu Bạch Lê đồng loạt sinh ra mấy phần tò mò:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627723/chuong-770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.