Chợt nghĩ đến điều gì khiến Trịnh Uyên Dương còn kinh hãi hơn. Nếu Xạ Nhật Nguyên là hôn phu của mình, vậy mình hôn cái người tên Nhật Nhật vừa nãy chả phải là... bắt cá hai tay sao!
Trịnh Uyên Dương ôm đầu, mình là cái loại khốn nạn gì thế này!
Thái Anh nhìn thái độ của em trai không khỏi cảm thấy hoang mang. Làm sao mà lại trông sợ hãi thế kia?
" Làm sao vậy?"
"Anh ơi..." Uyên Dương run rẩy, mặt tái mét nói : " Hình như em là loại khốn nạn đi bắt cá hai tay mất rồi! "
" Hả?" Lần này đến phiên Thái Anh miệng há hốc.
Uyên Dương mặt như muốn khóc, nói :
"Em vừa hôn một người tên Nhật Nhật trong khi đã có hôn phu, thế này là bắt cá hai tay rồi còn gì nữa! "
"Xí khoan! Cái gì? Mày vừa nói mày hôn cái người tên Nhật Nhật á? "
"Ừm!" Uyên Dương gật đầu lia lịa.
" Chậc! Đùa không vui đâu nha! "
"Hả đùa gì? Em đâu có đùa! "
Thái Anh mặt đen lại :
"Bớt đùa đi! Nhật Nhật mà mày vừa hôn là Xạ Nhật Nguyên mà! Mày nhìn mặt anh ngu lắm à mà lừa?"
"Ủa vậy hả! Nhật Nhật là Xạ Nhật Nguyên à!" Uyên Dương mặt tỉnh bơ hỏi lại.
Đúng rồi ha, cái người tên Xạ Nhật Nguyên luôn gọi mình là Uyên Uyên, nên mình gọi anh ta là Nhật Nhật đâu có sai. Chậc chậc! Làm mình cứ tưởng! Mà sao mình lại gọi cái biệt danh này, nghe dở muốn chết!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cung-trum-phan-dien-he-/3586554/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.