Uyên Dương đặt con dao lên cổ tay. Khi chuẩn bị ấn con dao xuống bỗng cậu trở nên hoảng sợ. Lỡ như, mình chết rồi nhưng không xuyên không được thì sao? Nói gì thì nói, ai mà chả sợ chết chứ! Nhưng mà, cậu muốn gặp lại mọi người, gặp lại Nhật Nhật, muốn ở bên anh ấy!
Trong lúc Uyên Dương còn đang suy nghĩ, không để ý cô Lan vừa vào phòng bếp. Cô hét lên hoảng hốt :
"Dương không được! "
Xong cô chạy nhanh tới đoạt lấy con dao của cậu.
"Dương con không được làm như thế! Mạng sống của mình là quý giá, không phải muốn tước bỏ là tước bỏ! "
"Con... con..." Uyên Dương định giải thích nhưng lại không biết nói gì. Chả lẽ lại nói là con làm vậy là vì muốn xuyên không vào một cuốn sách.
Nghe thấy giọng nói to của cô Lan, chồng cô và con trai cô chạy lên.
"Có chuyện gì vậy?" Chồng cô Lan lên tiếng.
"Thằng Dương, nó cầm con dao định cắt tay đây này! May em lên kịp, không thì.."
" Dương, sao con lại làm vậy? Con mới thoát khỏi cửa tử mà bây giờ con lại muốn đi vào đó làm gì hả? "
" Không phải con... " Uyên Dương nghẹn họng không biết nói gì.
Cô Lan nhìn cậu lo lắng :
"Con gặp chuyện gì buồn thì cứ tâm sự với cô chú. Đừng dại dột thế con! "
" Dạ vâng con biết rồi ạ! Chỉ là con đang hơi buồn xíu thôi ạ! Thôi con xin phép! "
Nói xong Uyên Dương nhanh chóng về phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cung-trum-phan-dien-he-/3586553/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.