Tất cả mọi người đều tin Trịnh Uyên Dương thắng chắc rồi. Bởi từ lúc cậu bước ra thì những thí sinh được khen đẹp trước đó đều cảm thấy như làm nền cho cậu, còn mấy thí sinh phía sau cậu thật sự không đọ bằng cậu được.
Uyên Dương vào phòng thay đồ. Cũng may là bộ đồ thay thế được đưa đến kịp lúc, nếu không hôm nay chắc cậu sẽ khóc tới khuya. Cái cảm giác kiểu như mình hết mình học bài nhưng đến lúc phát bài thi ra thì điểm hết hồn vậy ý!
Nhưng chợt cậu lại lo lắng chuyện khác. Cậu đã hứa với Nhật Nhật sẽ lấy mặt trời làm đề tài trang phục rồi, nhưng hôm nay vì sự cố mà lại chuyển thành bộ đồ đại dương. Chả biết anh ấy có buồn không nữa!
Uyên Dương thay đồ thường ngày, cầm lấy bông tẩy trang hết lớp trang điểm. Nhìn thấy mình trong gương, cậu thấy mình thật thảm hại. Đôi mắt sưng đỏ lên, vẫn còn hơi ít nước mắt nơi khóe mi. Khi gặp chuyện ngoài ý muốn, việc duy nhất cậu làm được lại là khóc. Có lẽ đời trước cậu chưa từng thử thách bản thân vào việc gì, nên đây là lần đầu tiên cậu gặp phải trường hợp này, thật sự không biết làm gì cả.
Cậu đi ra ngoài, vừa lúc thấy Thái Anh đang đi vào. Anh trai cậu cũng chả khác gì cậu, hai mắt sưng đỏ, nhìn thấy cậu thì cười cười, trên tay cầm thêm ly trà sữa, vẫn là vị socola, là muốn an ủi cậu đi. Uyên Dương nhớ đến vừa nãy anh hai còn khóc nức nở hơn cậu cơ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cung-trum-phan-dien-he-/3586547/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.