Sau khi tiễn Uyên Dương lên xe, biểu cảm của Xạ Nhật Nguyên thay đổi 180° , không còn ấm áp, ôn nhu như vừa nãy nữa mà là một biểu cảm lạnh băng làm cho người đối diện khiếp sợ. Anh rút điện thoại ra gọi cho thư kí của mình, giọng nói mang áp lực nặng nề như có thể đè chết người :
" Điều tra xem kẻ nào đã cắt bộ trang phục của Uyên Uyên cho tôi! "
" Dạ vâng! "
Tút.
Dù đã cúp máy rồi nhưng thư kí vẫn còn cảm giác sợ hãi. Riết rồi không biết mình là thư kí hay là thám tử luôn! Ai bảo làm thư kí tổng tài là sướng!
Trên xe, mẹ Trịnh hỏi Uyên Dương :
" Con có đoán được ai đã phá hỏng bộ trang phục kia không tiểu Uyên? "
Uyên Dương im lặng suy nghĩ. Cậu nghi ngờ là do Địch Mộng Y làm bởi chỉ cậu ta mới có động cơ thôi. Nhưng cậu không có bằng chứng, không thể tùy tiện kết luận được.
" Con không nghĩ ra ai mẹ ạ! Chúng ta cứ điều tra trước đi ạ! "
" Ừm! Dám phá hỏng bộ đồ mẹ thiết kế, tên đó sẽ sống không yên đâu! "
Mẹ Trịnh vừa nói vừa siết chặt bàn tay lại. Bà rất tức giận! Nhìn một màn này ba Trịnh một tay xoay vô lăng, một tay nắm đôi bàn tay đang siết chặt của mẹ Trịnh, trầm giọng nói :
" Đừng siết tay, em sẽ đau! "
Mẹ Trịnh nhìn ba Trịnh, cười cười :
" Quả nhiên chỉ có ông xã là quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cung-trum-phan-dien-he-/3586548/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.