"Đúng vậy!" Trung đội trưởng gật đầu: "Rốt cuộc thì ngươi muốn nói cái gì?"
"Ta muốn nói là không chỉ trong thành mới có người bị nạn, mà ở bên ngoài thành càng có nhiều người bị nạn hơn, ta muốn xin ý kiến một chút xem có được ra khỏi thành để cứu trợ thiên tai hay không?" Huyện lệnh nói.
"Ra khỏi thành để cứu trợ thiên tai ư?"
Suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu trung đội trưởng chính là huyện lệnh muốn chạy trốn, hoặc là báo tin cho những người khác, nhưng sau đó lại xóa bỏ ý nghĩ này.
Lúc đó bọn họ chỉ chiếm kho lương thực, chứ không chiếm đóng cổng thành, huyện lệnh muốn bỏ chạy hoặc là muốn báo tin cho những người khác thì có rất nhiều thời gian để ra khỏi thành.
Nghĩ đến đây, trung đội trưởng nhíu mày và hỏi: “Tại sao ngươi lại muốn ra khỏi thành để cứu trợ thiên tai?”
“Nếu ta nói ta không nỡ nhìn những người bị nạn phải chịu khổ, trung đội trưởng Giang có tin ta hay không?" Huyện lệnh hỏi.
Trung đội trưởng không trả lời, nhưng trong lòng anh ta đúng là không tin.
Nếu thực sự không nỡ thì trước đó đã làm gì rồi?
“Mặc dù ta là huyện lệnh, nhưng người có tiếng nói lớn nhất ở huyện Gia Trí là nhà họ Ninh có quan hệ gắn bó thân thiết với nhà họ Giang, ta gần như chỉ là một con rối bị mất quyền lực.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3464413/chuong-4010.html