Một nhân viên hộ tống đi ra từ trong bóng tối, trong tay cầm nỏ nhắm thẳng vào huyện lệnh: “Ngươi cầm cái gì trong tay vậy?”
“Chỉ là một miếng thịt khô mà thôi!” Huyện lệnh giơ thịt khô lên: “Mang đến đây để khao các huynh đệ mà.”
"Đặt lên trên bàn!" Nhân viên hộ tống dùng nỏ để chỉ vào cái bàn ở bên cạnh.
Huyện lệnh cũng không tức giận, mỉm cười đặt thịt khô lên trên bàn, rồi mới giơ hai tay lên.
Lại có một nhân viên hộ tống khác đi ra từ trong bóng tối, cẩn thận lục soát huyện lệnh, rồi mới gật đầu với nhân viên hộ tống cầm nỏ trong tay, xoay người đi vào báo cáo.
Một lúc sau, trung đội trưởng đi ra ngoài theo nhân viên hộ tống: “Ngươi đang tìm ta hả?”
"Đúng vậy, có một số chuyện muốn bàn bạc với trung đội trưởng Giang một chút," Huyện lệnh nói: "Là về những người bị nạn."
Nghe thấy huyện lệnh nói như vậy thì trung đội trưởng gật đầu: "Vào đi!"
Bước vào kho lương thực, huyện lệnh phát hiện trên mặt đất ở bên cạnh chồng lương thực có trải một lớp rơm rạ, mấy nhân viên hộ tống đang ngủ trên đống rơm, liên tục phát ra tiếng ngáy.
Vì sợ cháy, nên trong kho lương thực không có bếp lò, rất lạnh, các nhân viên hộ tống đều chen chúc với nhau để ngủ cùng một chỗ.
"Bên kia có ký túc xá, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3464412/chuong-4009.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.