Một lúc sau, lão trưởng làng nhìn thấy Kim Phi và Quan Hạ Nhi đi ra khỏi phòng thí nghiệm.
"Lão trưởng làng, sao ngài lại tới đây?"
“Chúng ta đang ăn cơm ở nhà, đội tuần tra đi báo cáo cho Tiểu Ngọc, nói bên phòng thí nghiệm có ánh sáng khác thường, Tiểu Ngọc sợ chỗ này cháy, nên muốn qua đây xem, ta cũng đi cùng.” Lão trưởng làng giải thích.
“Cảm ơn lão trưởng làng đã quan tâm, không có cháy.” Kim phi nói với Tiểu Ngọc: “Cho mọi người giải tán đi!”
“Vâng!” Tiểu Ngọc trả lời một tiếng, rồi đi về phía nhân viên hộ tống tụ tập ở cửa.
Mà Kim Phi lại dẫn lão trưởng làng đi vào phòng thí nghiệm, nói cho ông ta biết những ý chính về nguồn gốc của đèn điện, lão trưởng làng nghe được thì sửng sốt.
“Có phải có thứ này rồi thì sau này buổi tối cũng có thể sáng như ban ngày hay không? Xưởng dệt cũng sẽ không còn phải phái người chuyên môn canh đèn dầu nữa?" Lão trưởng làng hỏi.
Xưởng dệt vẫn luôn làm việc theo hai ca, ban ngày thì không sao, nhưng đến buổi tối, chiếu sáng là một vấn đề lớn.
Vì xưởng dệt có rất nhiều vật liệu dễ cháy, nên để ngăn ngừa trường hợp xuất hiện hỏa hoạn, phải có người chuyên môn phụ trách trông coi ngọn đèn, điều này rất bất tiện, có nguy cơ mất an toàn rất lớn.
"Đúng vậy, có đèn điện thì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3463848/chuong-4008.html