"Có tin vui thì cũng là tin vui ở Xuyên Thục, có liên quan gì đến chúng ta?"
"Ta thực sự ngưỡng mộ người dân ở đó. Ở đó có Bệ hạ và Kim tiên sinh, họ không chỉ chia đất đai của địa chủ cho người dân mà còn khuyến khích người dân khai hoang. Nghe nói nếu khai hoang thì năm đầu sẽ miễn thuế, năm thứ hai và năm thứ ba thuế thu cũng rất ít, từ năm thứ tư mới thu thuế như ruộng bình thường!”
"Cho dù là ruộng bình thường thì thuế ở Xuyên Thục cũng đều rất thấp, nghe nói chỉ bằng khoảng hai phần số thuế chúng ta phải đóng!"
"Vậy không phải là quá thấp sao?"
"Không chỉ thuế thấp, mà toàn bộ thổ phỉ ở Xuyên Thục đều bị tiêu cục Trấn Viễn đánh dẹp. Đến nay, thậm chí không còn một tên thổ phỉ nào nữa, người dân cũng không còn phải nộp lương thực hàng năm cho bọn chúng!"
“Thuế thấp, lại không phải nộp lương thực hàng năm, cũng không phải lo đám thổ phỉ đến giết người bất cứ lúc nào… Không biết khi nào chúng ta mới có được cuộc sống tốt như vậy!"
“Hay là chúng ta cũng đi Xuyên Thục nhé?”
“Xuyên Thục ở phía Tây, chúng ta ở phía Đông, cách nhau ngàn dặm, khắp nơi đều có thổ phỉ, chúng ta làm sao có thể đến đó?”
Nghe vậy, những người xung quanh bất lực thở dài.
Họ đã muốn đến Xuyên Thục từ lâu, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3434205/chuong-3715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.