Vì thế hôm nay người anh trai quyết định không nghe lời mẹ.
“Đứa trẻ này, con còn chưa lớn mà dám cãi lời mẹ con à?”
Người phụ nữ giả vờ hung dữ, đưa tay ra nhéo nhẹ vào tai cậu bé: “Uống đi!”
Cậu bé quay đầu đi khi mẹ vặn tai, rồi uống hết chỗ cháo còn lại dưới sự ép buộc của mẹ.
Lúc đó mẹ mới mỉm cười hài lòng.
Tiểu Lục đứng trên bục không ngừng nhìn gia đình ba người đó.
Nhìn bé gái cầm bát cháo liếm từng hạt gạo trên đó, Tiểu Lục từ đáy lòng cảm thấy mình thật may mắn.
Cậu ta mừng vì mình có hai anh trai làm nhân viên hộ tống, cũng mừng vì mình sinh ra ở Kim Xuyên.
Từ Cương và Thiết Thế Hâm đứng phía trước cũng nhìn thấy gia đình ba người này, nhưng họ nhìn thấy cảnh này quá nhiều nên đã quen.
Từ Cương quay lại nhìn Thiết Thế Hâm và hỏi: "Thiết đại nhân, món cháo này trông khá loãng và sẫm màu. Chắc không phải là cháo nấu từ gạo phải không?"
“Không”, Thiết Thế Hâm đáp: “Là cháo rong biển và cá muối".
"Cháo này dùng rong biển để nấu?" Từ Cương kinh ngạc.
Thương hội Kim Xuyên và hợp tác xã mua bán cũng kinh doanh rong biển, hơn nữa giá không hề rẻ, dân thường không thể mua được.
Thương hội Kim Xuyên dù có giàu đến đâu thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3434204/chuong-3714.html