Nếu lần này họ không được tuyển, thì dù có bếp nấu cháo mỗi ngày họ cũng sẽ bị chết cóng ở vùng đất hoang lạnh vì không có chỗ ở.
Nhất thời, bục gỗ nơi đọc báo rung chuyển do đám đông người tị nạn chen chúc, những nhân viên hộ tống đứng xung quanh để giữ trật tự giờ cũng không thể chen vào.
Tả Phi Phi tình cờ đi ngang qua đó, nghe thấy tiếng động ở đây liền dẫn theo cận vệ của mình chạy tới.
Số lượng người tị nạn tụ tập vào thời điểm này quá lớn, nếu xảy ra binh biến thì hậu quả sẽ vô cùng thảm khốc.
Thiết Thế Hâm không ngờ mọi người lại hưng phấn như vậy, nhìn thấy Tả Phi Phi dẫn người tới ông ta như thể nhìn thấy cọng rơm cứu mạng mình, lập tức chạy ra đón.
"Thiết đại nhân, chuyện gì đang xảy ra vậy?" Tả Phi Phi cau mày hỏi.
"Xưởng trưởng Tả, cô tới vừa kịp lúc!"
Thiết Thế Hâm nhanh chóng kể lại những gì đã xảy ra.
Nghe nói chỉ là tuyển nhân công chứ không phải do có kẻ xúi giục người tị nạn nổi dậy, Tả Phi Phi thở phào một hơi nhẹ nhõm, sau đó rút ra một khẩu súng kíp, bóp cò bắn chỉ thiên.
Bằng!
Tiếng súng chói tai vang lên, xung quanh cuối cùng cũng trở nên yên tĩnh.
Không dễ gì tình hình mới ổn định lại, người đưa thư vội bắt lấy cơ hội,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3434206/chuong-3716.html