Rời khỏi nơi nhân lúc cháy nhà hôi của kia, Kim Phi bắt đầu thúc ngựa chạy như điên.
Y không có lòng yêu thương bác ái vô bờ bến, mà từ xưa đến nay cũng chưa bao giờ muốn làm chúa cứu thế.
Nhưng y là người đã từng chứng kiến thời kỳ thái bình thịnh vượng, thực sự không thể trơ mắt nhìn người dân khắp nơi chết đói mà thờ ơ.
Nhất là khi có khả năng giúp đỡ người dân một phen nhưng lại không làm được.
Sau khi xử lý đám chó săn kia, cơn tức giận trong lòng y không những không nguôi ngoai mà càng ngày càng dữ dội.
Từng hồi từng hồi cảm giác bất lực dâng lên trong lòng.
'Y muốn làm chút gì đó cho người dân, nhưng lại cảm thấy mình không biết bắt đầu từ đâu.
"Rốt cuộc ta nên làm thế nào đây?” Suốt đường đi, Kim Phi cứ mãi suy nghĩ tới vấn đề này.
Nhưng suy nghĩ mấy ngày, cho đến khi về tới Kim Xuyên, Kim Phi cũng chưa nghĩ ra cách gì.
Trái lại, vì chứng kiến quá nhiều bi kịch của người dân trên đường đi, nên nỗi tức giận bị đè nén trong lòng y càng trở nên nghiêm trọng.
Kể từ khi vào lãnh thổ Xuyên Thục, gương mặt Kim Phi chưa có một lần tươi cười nào.
Y ởphía đông đi về, qua sông Gia Lăng, đối diện là đỉnh Song Đà.
Ở bờ tây sông Gia Lăng, thi thể của bọn thổ phi bị Thiết Ngưu treo trên bờ sông vẫn đang đung đưa trong gió lạnh.
Nhân viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411630/chuong-1140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.