Tại sao y lại đói bụng, không phải chỉ vì lòng tự trọng thôi sao?
Lý trí cuối cùng khiến y không làm như vậy, trái lại là y chạy về ký túc xá như chạy trốn, cố ép mình đi vào giấc ngủ, trải qua ngày thứ tư.
Đến ngày thứ năm, bởi vì cơn đói mà y đã tỉnh giấc, ma xui quỷ khiến thế nào mà y lại đến căng tin.
Có lẽ sâu trong thâm tâm, y muốn đi xem hai thùng rác kia còn thức ăn thừa nào không, nhân lúc trời còn chưa sáng và không có ai nhìn thì đi nhặt một ít đi.
Thật sự là y đói đến mức không chịu nổi nữa...
Đáng tiếc, thùng rác đã được dọn sạch sẽ, trên vách thùng. chẳng còn gì ngoài mấy miếng lá cải.
Thậm chí y còn sinh ra cảm giác muốn cầm lá cải đó đưa lên miệng ăn.
Nhưng tiếng động trong căng tin vang lên, đã cắt ngang dòng suy nghĩ của y.
Quay lại nhìn, y tình cờ nhìn thấy người trong bếp bước ra với một nồi bánh bao mới hấp.
Lúc này, Kim Phi nảy ra ý tưởng chộp lấy hai cái bánh bao rồi bỏ chạy.
Y đói đến mức không còn quan tâm đến nhân phẩm hay hậu quả gì nữa.
Ý nghĩ đó khiến y giật mình.
May mẫn thay, y chưa hoàn toàn mất đi lý trí và cũng không làm như vậy, thay vào đó y quay trở lại ký túc xá, rồi dọn dẹp những cuốn sách cũ từ năm ngoái của mình và bạn cùng phòng một chút, mang đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411631/chuong-1141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.