“Không cần, ngày mai ta đặt thêm một cái đệm lên yên ngựa là được."
Đường Tiểu Bắc lại cố chấp lắc đầu.
“Muội bướng bỉnh quá” Kim Phi cất thuốc mỡ đi: “Nằm úp sấp xuống, ta xoa bóp cho muội.”
“Không ổn lảm đâu? Tiểu thiếp phải hầu hạ tướng công, làm gì có chuyện tướng công hầu hạ tiểu thiếp chứ?”
Ngoài miệng Đường Tiểu Bắc nói như vậy như trong mắt lại hiện lên vẻ mong đợi.
“Sao lại nói nhảm nhiều thế?”
Kim Phi tức giận lật người Đường Tiểu Bắc lại: “Lúc muội bắt nạt Hạ Nhi sao chưa từng nghĩ đến cái này?”
“Hạ Nhi tỷ tỷ rộng lượng, không so đo với ta mà.” Đường Tiểu Bắc cười nheo cả mắt lại.
Kim Phi chà xát hai tay cho nóng lên rồi đặt lên đùi của Đường Tiểu Bắc.
Tuy rằng Kim Phi làm không chuyên nghiệp nhưng Đường Tiểu Bắc vẫn hạnh phúc đến mức nheo cả mắt.
Cô ấy thầm nghĩ lần này chịu khổ cũng đáng.
Thực ra không chỉ có một mình Đường Tiểu Bắc phải chịu khổ, mà còn có đám người Tam Bảo chạy theo đăng sau cố đuổi kịp Kim Phi.
Bọn họ vốn cho rằng cùng lắm cũng chỉ cần hai ngày là có. thể đuổi kịp Kim Phi, lại không ngờ rằng Kim Phi đã dùng tốc độ cao nhất để đi.
Đám người Tam Bảo chạy liền năm ngày cũng không đuổi theo kịp.
Không còn cách nào khác, Tam Bảo đành sắp xếp cho hai nhân viên hộ tống đi bộ, nhường ra hai con ngựa, còn anh ta ngồi xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411533/chuong-1043.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.