Tam Bảo dẫn theo một đội nhân viên hộ tống, đi men theo đường cũ về trấn Ngư Khê.
Thế nhưng ban đêm phải giơ đuốc soi đường cũng không thể chạy nhanh băng ban ngày được.
Tam Bảo chỉ có thể cầu trời răng đêm qua Kim Phi ngủ không ngon nên sẽ đi chậm một chút.
Băng không sợ là bọn họ phải chạy liền mấy ngày mới đuổi theo kịp Kim Phi.
Đáng tiếc ông trời không nghe được lời cầu nguyện của anh ta. T𝗿ờ um 𝒕𝗿um hu𝓎ền 𝒕𝗿ùm == TR𝑼 𝑀TR𝑼𝑌Ệ𝑁.vn ==
Kim Phi đang cách họ hơn một trăm dặm, trong lòng lo lảng cho Tây Xuyên nên ngoại trừ lúc đi có dừng lại nghỉ ngơi ăn cơm một lần ra thì y chạy suốt cả một ngày một đêm.
Lúc này cũng chỉ là vừa mới dừng ngựa hạ trại mà thôi.
“Tướng công, ăn cơm thôi.”
Đường Tiểu Bắc bưng khay đồ ăn vào trong lầu, vẻ mặt yêu thương.
Hôm nay lúc đi đường, Kim Phi vẫn luôn ngáp ngủ.
Đường Tiểu Bäc khuyên nhủ vài lần, bảo y đi nghỉ ngơi nhưng Kim Phi vẫn không đồng ý.
Y chạy mãi tới khi bầu trời tối đen mới để cho Hầu Tử tìm một chỗ để hạ trại.
“Đã sắp xếp người trực ca đêm chưa?” Kim Phi vừa cầm đũa lên vừa hỏi.
“Chàng yên tâm đi, việc này Hầu Tử còn có sở trường hơn chàng nữa, sắp xếp năm đội, mỗi đội túc trực một canh giờ, sẽ không làm lỡ việc lên đường ngày mai của chàng”
Đường Tiểu Bắc múc cho Kim Phi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411532/chuong-1042.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.