“Tự cô xem đi.”
Kim Phi than một câu, đưa tờ giấy cho Nguyên Thái Vi. Nguyên Thái Vi vội vàng nhận lấy.
Xem một lúc thì nhíu mày.
Trên giấy viết, đội trưởng đội hộ tống một mạch đuổi theo ra tới cửa biển, nhưng không đuổi kịp thủy tặc.
Nhưng ven theo bờ biển thì hỏi thăm được, đúng là thủy tặc đã đi ra biển.
Vì thế đội trưởng đội hộ tống bèn lập tức ra biển điều tra.
Nhưng ngoài biển quá rộng lớn, người trên biển lại ít người, chẳng thu thập được tin tức gì.
Thủy tặc giống như bị biển khởi nuốt chửng vậy, biến mất không còn bóng dáng.
Đúng lúc đội hộ tống hết đường xoay sở, thủy tặc lại tự mình xuất hiện - vào lúc nửa đêm, nhân lúc trời tối đánh lén thuyền đội hộ tống.
Nhân viên hộ tống phần lớn là người Xuyên Thục, có sở trường chiến đấu trên mặt đất, cơ hội đi thuyền cũng không nhiều.
Cho dù là lúc làm nhiệm vụ trên thuyền, ngày nào cũng hoạt động ở trên thuyền.
Gió biển bắt đầu thổi mạnh, càng lúc càng nhiều nhân viên hộ tống không thích ứng được.
Thủy tặc cố ý chọn một đêm gió lớn để đánh lén, lúc này nhân viên hộ tống không giỏi chiến đấu trên nước đã bị động trở tay không kịp.
Phụ trách truy đuổi là một đội hộ tống có khoảng hơn một trăm người.
Mà thủy tặc khoảng hơn một nghìn người, tính tất cả thuyền bè cộng lại phải gấp mấy chục lần so với đội hộ tống, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411482/chuong-992.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.