Những người tị cũng rất khó khăn. Nơi họ ẩn náu không có cánh đồng màu mỡ để trồng trọt, hầu hết họ đều phải dựa vào săn bắn để kiếm sống.
Săn bắn rồi bán lại cho những thợ săn có hổ khẩu ở đây thì sẽ bị ép giá rất thấp.
Nếu tự mình đến chợ buôn bán mà gặp phải nha dịch kiểm tra thì xong đời, sẽ bị bắt đi ngay.
Trốn vào trong núi không ra ngoài cũng không được, họ cần những nhu yếu phẩm hàng ngày như muối và vải.
Ngoài việc phải cẩn thận không để nha dịch bắt giữ, còn phải cẩn thận với các động vật trong núi.
Nhất là trẻ con, không có khả năng phòng vệ nguy hiểm thì tỉ lệ chết yểu rất cao.
Mười đứa trẻ tị nạn mà có hai ba đứa có thể sống sót trưởng thành là tốt lắm rồi.
Kể từ khi Kim Phi thành lập công nghiệp ở Kim Xuyên, chiêu mộ công nhân ở khắp nơi, ngày càng có nhiều người tị nạn ra khỏi rừng sâu đến làm việc cho Kim Phi.
Bây giờ các xưởng công nghiệp, thương hội, tiêu cục và núi Thiết Quán của Tây Hà cộng lại đã có hơn cả mười nghìn người kiếm tiền từ Kim Phi.
Nhiều người như thế, chỉ riêng tiền công mỗi ngày thôi đã là một con số rất lớn.
Hơn nữa Kim Phi lại cung cấp đồ ăn, quần áo và các nguyên liệu xây dựng nhà ở miễn phí, số tiền chi ra mỗi ngày ít nhất là mấy trăm lượng bạc.
Quy mô tuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411196/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.