Trời tờ mờ sáng, Kim Phi dẫn mấy người Quan Hạ Nhi và Đường Đông Đông tiễn Đường Tiểu Bắc đến cổng làng.
“A Lan, Tiểu Bắc giao cho cô, không được để chuyện gì xảy ra đâu đấy”.
Kim Phi kéo một binh lính nữ đến dặn dò.
A Mai đã đến Tây Xuyên với Khánh Mộ Lam, nhưng mấy người A Lan, A Trúc thì ở lại.
Để bảo vệ cho Đường Tiểu Bắc, Kim Phi cố ý phái A Lan đi.
Ba đội binh lính nữ và hai đội binh lính nam cũng được cử đi cùng.
Vũ khí mang theo cũng là vũ khí tốt nhất.
“Tiên sinh yên tâm đi, Tiểu Bắc phu nhân xảy ra bất cứ chuyện gì thì ta đưa đầu của ta cho ngài”.
A Lan vỗ ngực đảm bảo.
“Tiểu Bắc, ở bên ngoài chú ý an toàn, nếu có việc gì không làm được thì cũng đừng ép buộc bản thân, mọi thứ phải ưu tiên an toàn của muội”, Kim Phi lại dặn dò Đường Tiểu Bắc.
“Chàng yên tâm, tìm được tỷ tỷ rồi, còn có được tướng công tốt như vậy, ta đâu nỡ chết”, Đường Tiểu Bắc nói.
“Mới sáng sớm nói bậy bạ gì đó, mau phỉ phui cái miệng”.
Đường Đông Đông đỏ mắt nói.
“Phỉ phui!”
Đường Tiểu Bắc khẽ cười, vỗ vào cửa xe: “Vậy được rồi, mọi người đừng tiễn nữa, ở nhà đợi ta quay về nhé”.
Nói rồi cô ấy nhảy lên ngựa để người lái ngựa chạy đi.
Mấy người Kim Phi không về làng mà vẫn cứ đưa mắt tiễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411195/chuong-705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.