Dưới tình cảnh như vậy chỉ có thể tiến công mạnh mẽ.
Kim Phi tự nhủ, y không có năng lực chỉ huy trận chiến có quy mô lên tới mấy nghìn người, vậy nên đã dứt khoát giao quyền chỉ huy cho Trương Lương.
“Được!”
Trương Lương cũng không khách khí, đáp lời một tiếng rồi chạy đi tìm Tiêu đô úy.
Dầu hỏa cháy cực mạnh, nhưng số lượng không nhiều nên cháy hết rất nhanh, chỉ còn lại linh kiện làm bằng gỗ của cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá vẫn đang cháy.
Lúc này đám thổ phỉ mới tiến lên trước dập lửa.
Nhưng dù xe bắn đá hay cung nỏ hạng nặng đều đã cháy rụi.
Lúc bao vây núi Ngũ Lang, đám thổ phỉ đã thấy được lợi ích mà xe bắn đá và cung nỏ hạng nặng mang lại, bây giờ vẫn chưa tận dụng đủ đã bị một ngọn lửa lớn thiêu rụi cả rồi.
Không ít thổ phỉ đều lộ ra vẻ mặt chán nản và lo lắng.
“Các huynh đệ, không cần lo lắng, bọn chúng chỉ có chưa tới hai nghìn người, người của chúng ta còn đông gấp đôi bọn chúng, nếu bọn chúng dám tới thì chúng ta sẽ cho chúng một đi không trở lại!”
Một đại ca thổ phỉ hắng giọng nói: “Phùng tiên sinh đã nói, giết chết một phủ binh thưởng năm lượng bạc, giết chết một nhân viên hộ tống thưởng hai lượng bạc, các huynh đệ, cơ hội phát tài tới rồi!”
“Các huynh đệ, mọi người đều là thủ lĩnh của các phe phái, gần đây lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411039/chuong-549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.