*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mấy trăm mét bên ngoài, rất nhiều phủ binh vẫn chưa hiểu rõ tình hình cũng bị tiếng hô giết của đám thổ phỉ dọa sợ tới độ tim đập chân run.
Trương Lương liếc nhìn về phía núi Ngũ Lang, không bận tâm tới phủ binh mà lại quay đầu nhìn về phía nhân viên hộ tống đang xếp hàng ngay ngắn phía trước.
Số cựu binh do Kim Phi dẫn tới từ làng Tây Hà, cộng thêm nhân viên hộ tống tạm thời điều từ Quảng Nguyên tới núi Hổ Tiếu, ngoại trừ binh lính nữ phụ trách ba xe bắn đá ra thì số còn lại đều ở đây.
Cộng lại có khoảng hơn một trăm người, phân thành ba nhóm nhỏ.
Nhóm đầu tiên toàn bộ là binh lính nam có cơ thể cường tráng, mỗi người vác một cái khiên cao ngang người.
Nhóm thứ hai cũng đều là binh lính nam, mỗi người vác một thanh giáo sắc nhọn dài hơn một trượng.
Nhóm cuối cùng có nửa binh lính nam và nửa binh lính nữ, số lượng cũng nhiều nhất, trong tay mỗi người là một cái nỏ bắn liên tiếp.
“Thổ phỉ có hơn bốn nghìn người, sợ không?”, Trương Lương hỏi.
“Đại đội trưởng, ngài nói như vậy là đang xem thường người khác đó, Thiết Lâm Quân chúng ta đã biết sợ bao giờ?”
“Đúng thế, đừng nói chỉ là một nhóm thổ phỉ, cho dù là kỵ binh Đảng Hạng thì chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411040/chuong-550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.