*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bố cô ấy từng là một người khiêng xác, từ nhỏ cô ấy đã phải nhìn thấy xác chết quá nhiều, sự bài xích đối với xác chết cũng ít hơn rất nhiều so với những cô gái còn lại.
“Rất tốt”, Kim Phi gật gật đầu: “Cô tự tìm một cái lán đi”.
“Lán nào cũng được sao?”
“Đúng vậy”.
“Vậy thì ta chọn cái này nhé”.
Chu Cẩm tiến vào trong cái lán bị Lưu Thiết vén lên kia, mở bó cỏ tranh ra trải trên mặt đất.
Lưu Thiết tiến lên trước, lại hạ cái chiếu cỏ xuống như ban đầu.
“Mấy người thì sao?”
Kim Phi lại nhìn về phía bảy cô gái còn lại.
“Ta cũng tham gia”.
“Ta cũng tham gia!”
Buổi sáng Kim Phi đã đánh tiếng trước nên tám cô gái này trước khi tới đã có chuẩn bị tâm lý, bây giờ lại có người đi đầu, những người còn lại cũng tự mình lựa chọn lán cỏ rồi bước vào bên trong.
“Thiết Tử, cậu sắp xếp người canh giữ ở đây, đừng để cho bọn họ chạy linh tinh, đưa cơm cho họ đúng giờ”, Kim Phi giao phó.
“Được”, Lưu Thiết gật đầu đáp ứng.
Kim Phi dẫn theo Thiết Chuỳ đi tới một điểm trên cao bên cạnh Đả Cốc Trường và nhìn xuống dưới.
Trong số tám cô gái, Chu Cẩm là điềm tĩnh nhất, ngồi xổm trên mặt đất hiếu kỳ quan sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3410666/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.