Ăn cơm trưa xong, Khánh Mộ Lam dẫn tám cô gái tới tìm Kim Phi.
Kim Phi liếc nhìn, trong số tám cô gái có hai người là người trong thôn này, có một người của thôn Quan Gia, năm người còn lại y không quen biết.
“Bọn họ bằng lòng tham gia đội quân y, ta giao cho tiên sinh đấy”.
Khánh Mộ Lam giao người cho Kim Phi rồi vào trong phòng bếp tìm Nhuận Nương.
“Mấy người đã ăn cơm chưa?”, Kim Phi hỏi.
. ngôn tình hài
“Ăn rồi”, tám cô gái cùng gật đầu nói.
“Nếu đã ăn cơm rồi thì đi thôi”.
Kim Phi dẫn tám cô gái đi tới Đả Cốc Trường ngay cổng thôn.
Lưu Thiết dẫn đội hộ vệ dựng lên khoảng mười lán cỏ nhỏ ở khắp nơi trong Đả Cốc Trường.
Lán cỏ hết sức sơ sài, ngay cả mái cũng chẳng có, chỉ dựng lên bốn cái cột gỗ, sau đó dùng chiếu cỏ bao bốn bề xung quanh là xong.
Diện tích cũng rất nhỏ, mỗi một lán khoảng năm mét vuông.
Nhìn thấy Kim Phi, Lưu Thiết chạy ngay tới: “Huynh Phi, lán đã dựng xong cả rồi, huynh xem xem có được không?”
“Dẫu sao cũng chỉ dùng có mấy ngày, chỉ cần đừng đổ là được”.
Kim Phi tiện miệng hỏi: “Xác đã chuẩn bị xong chưa?”
“May là huynh nói sớm, xác của thổ phỉ bên phía dốc Dã Cẩu vẫn chưa chôn, ta đi kéo mười mấy xác qua đây, nếu không thì thật sự không dễ tìm”.
Lưu Thiết tiện tay vén một cái chiếu cỏ ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3410665/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.