Đúng vậy, giờ đã là lúc nào rồi Tư Mệnh hắn còn sợ trời phạt chứ, cùng lắm là bị vài đạo thiên lôi cũng không mất mạng được.
Tư Mệnh bấm tay tính toán:
- Thương Khuynh thượng thần đã lịch kiếp xong được ba ngày rồi. Nhưng tại sao ngài ấy vẫn chưa về Thiên Giới ?
Kiếp này thọ mệnh của Thương Khuynh rất ngắn, không sống được quá mười tuổi. Thân là con đế vương rất phức tạp. Hắn còn được sắc phong làm Thái Tử từ khi mới ra đời. Hậu cung tranh sủng, đấu đá lẫn nhau chỉ muốn con mình có một địa vị là bình thường. Thương Khuynh bị đầu độc mà chết trong hoàng cung. Nhưng vì sao hắn vẫn chưa trở lại Thiên Giới ?
Linh Đàm nghĩ cũng không nghĩ ra, nàng nói với Tư Mệnh:
- Tư Mệnh, ngươi biết Thương Khuynh đang ở đâu đúng không ?
Tư Mệnh có phần hoảng loạn:
- Để thần thử xem.
Tư Mệnh lấy từ trong tay áo ra một chiếc gương, do hoảng loạn mà làm rơi cả gương xuống đất, cũng may không bị vỡ.
Tư Mệnh trán đổ đầy mồ hôi hột, dùng gương tiên kiếp xem Thương Khuynh đang ở nơi nào. Hắn vậy mà đang ở căn nhà tranh ở nhân gian, lúc trước Linh Đàm ở ?
Linh Đàm thầm nghĩ
"Không phải hắn ở lại nhân gian chờ ta đấy chứ ?"
Linh Đàm đột nhiên nhớ đến sợi chỉ nhân duyên vẫn còn buộc ở ngón áp út của nàng, nàng thi pháp để sợ tơ đó hiện lên, nói với Tư Mệnh:
- Tư Mệnh, ngươi đi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-roi-ta-lam-nu-phu/3311292/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.