Chư tiên sau một hồi kinh hãi nhìn thấy ấn kí thượng thần trên trán Linh Đàm mới hoà hoãn, thay vì kinh sợ là nét mặt vui mừng :
- Là ấn kí thượng thần !
- Thiên Hậu phi thăng lên thượng thần rồi ! Chúng ta được cứu rồi.
- Đúng vậy, là Huyền Túy Hải ăn nói hàm hồ.
Huyền Túy Hải nhíu mày nhìn Linh Đàm:
- Sao có thể như vậy, sao lại là thần !
Không lẽ những thứ hắn nhìn thấy ở đại chiến Thần - Ma vạn năm trước đều là giả sao ?
Linh Đàm thi pháp đem linh thể Đường Tịch bay lên không trung, tiến lại gần phía nàng. Linh Đàm nhìn Đường Tịch, đưa tay lên chạm vào má hắn khẽ cười:
- Đường Tịch, ta sẽ không để chàng chết đâu.
Dưới bầu trời phủ đầy mây đen, một thân nữ tử ôm bạch y nam tử trên không trung, nàng hôn nam tử truyền hết linh lực vào linh thể bạch y nam tử kia.
Một giọt lệ lăn dài trên má, kí ức ùa về. Linh Đàm nghĩ lại ngày tháng vui vẻ bên Đường Tịch ở cấm địa, môi nàng bất giác cong lên. Ngày tháng đó thật tốt biết bao, Đường Tịch không phải thượng thần, nàng cũng chẳng phải thượng tiên. Cả hai như một đôi uyên ương sớm sớm chiều chiều bên nhau. Ngao du sơn thủy, ngắm cảnh đẹp khi bình minh lên, khi hoàng hôn xuống.
Linh Đàm rời môi Đường Tịch ra, hắn vẫn nhắm nghiền đôi mắt.
- Nếu có thể sống sót rời khỏi đây. Ta muốn gặp chàng ở thế giới hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-roi-ta-lam-nu-phu/3311293/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.