Một lúc sau cảm nhận được hơi thở đều đều của người phía dưới, Linh Đàm mới rời môi hắn ra.
Nàng sớm đã hoà thuốc mê không mùi không vị vào son môi. Cũng là chừa đường lui cho bản thân.
Linh Đàm ngồi trong bóng đêm, nhìn Phong Đăng đang ngủ say, nàng kéo tay áo hắn lên, khẽ lắc đầu:
- Ngốc thật !
Vòng ngọc trên tay Linh Đàm sáng lên rồi tắt, giọng tác giả vang lên:
- Cô mềm lòng rồi.
Linh Đàm:
- Ta không muốn lợi dụng hắn. Còn cách nào khác không ?
Tác giả:
- Còn, nhưng quá nguy hiểm.
- Cách gì ?
- Ta cho cô biết một tin, hiện tại cô đã là thượng thần rồi.
Tác giả kể hết với Linh Đàm về việc Đường Tịch cho nàng ăn một viên đan dược, rồi lại phong ấn sức mạnh của nàng
- Vì sao Đường Tịch lại phong ấn ta ?
- Khụ, trong cơ thể cô còn có một linh hồn đang trú ngụ. Cô ta là con gái của Quách Dã và Liễu Như. Đường Tịch đã nhìn thấy tương lai cô đoạ ma nên hắn mới phong ấn sức mạnh của cô. Đồng thời phong ấn linh hồn đang trú ngụ kia.
Linh Vân từng nói, Đường Tịch là linh thể thượng thần, chỉ có linh lực ngang với thượng thần mới có thể chữa trị. Mà hiện tại nàng đã là thượng thần nhưng lại bị Đường Tịch phong ấn !
- Có cách nào có thể giải phong ấn không ?
Tác giả:
- Có đó, một là đích thân Đường Tịch giải.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-roi-ta-lam-nu-phu/3311291/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.