Ta nhìn Phong Đăng thương cảm, vỗ nhẹ vai hắn an ủi:
- Vạn vật suy cho cùng vẫn về với thiên địa, ngươi cũng đừng buồn quá.
"Thiên Đế cho dù không có lỗi với chúng sinh thiên hạ, nhưng vẫn là phụ Cẩm Chi và Phong Đăng."
Theo như tiểu thuyết thì sau này Phong Đăng sẽ làm Thiên Đế, luật cấm tình cũng được hắn bác bỏ. Hắn cuồng si Linh Vân, nhưng không ép nàng ở bên cạnh hắn, cho nàng tự do lựa chọn. Bất quá gọi là phản diện bởi vì hắn giết cha lên chức Thiên Đế, hắn chưa từng hại người vô tội.
Ta vẫn nên nghĩ cho tương lai của mình được người khác che chở bảo vệ:
- Tiểu bạch long, sau này ngươi có dự định gì không ?
Phong Đăng suy nghĩ một lát, cúi đầu đáp:
- Ta.... Tạm thời không còn chỗ nào để đi
"Ta biết ngươi sẽ đáp như vậy mà, không bao lâu người ở Nguyệt Quang Hải sẽ tìm ngươi giúp ngươi gây dựng sự nghiệp"
- Vậy ngươi ở lại Tiên Dược Các của ta làm việc, tu dưỡng. Thế nào ?
Hắn đứng dậy vui mừng chắp tay hành lễ với ta:
- Đa tạ ân nhân đã giúp Phong Đăng, sau này ta nhất định sẽ báo đáp ơn đức của người!
Ta đứng dậy phất tay:
- Sau này ngươi sẽ là tiểu tiên ở Tiên Dược Các, tiên hiệu Tiểu Bạch!
Linh Vân ở một bên cười gian xảo nhìn Phong Đăng:
- Tốt quá rồi, sau này công việc ở Tiên Dược Các có người phụ giúp rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-roi-ta-lam-nu-phu/2869982/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.