Ta ho nhẹ một tiếng rồi nói:
- Khụ. Thiếu hiệp là Thương Khuynh, võ lâm minh chủ nổi danh thiên hạ. Tiểu nữ vừa nãy nhận nhầm thiếu hiệp thành cố nhân xưa nên có chút thất lễ, thiếu hiệp đừng để trong lòng.
Hắn giọng nói trầm khàn, mỉm cười với ta đáp:
- Hôm qua không nhờ cô nương, tại hạ có thể đã xuống trình diện Diêm vương, vẫn phải đa tạ cô nương.
"Đúng là phong thái thượng thần có khác, huynh đệ đều ôn nhu như nhau. Nhưng mà Thương Khuynh ôn nhu hiểu chuyện hơn Đường Tịch nhiều"
Ta đặt Tiểu Miêu xuống ghế, đưa tay mời hắn ngồi xuống bàn trà nói chuyện:
- Thương Khuynh thiếu hiệp, về bệnh tình của ngài thì, ngài đã trúng kịch độc. Ta y thuật không giỏi, chỉ có thể giúp người ép độc xuống. Người vẫn nên tìm y sư giỏi để chữa trị
- Cô nương có biết, ta trúng loại độc gì không ?
Ta rót hai chén trà, một cho hắn, một cho ta. Ngón trỏ ta gõ gõ lên tách trà.
- Người trúng kì độc, tên Dược Oa.....
Nói chuyện một hồi, cuối cùng Thương Khuynh từ biệt ta ra đi. Ta đứng trước nhà tranh tiễn hắn một đoạn, phất nhẹ tay mở kết giới quanh nhà tranh để hắn rời đi.
Không phải ta không muốn cứu, mà là kiếp này hắn định sẵn phải có được rồi mất. Nếu ta ra tay giúp đỡ, Tư Mệnh chắc chắn sẽ báo cáo cho Đường Tịch, vì Thương Khuynh là đệ đệ hắn mà. Với năng lực của Đường Tịch, hắn mà đích thân điều tra thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-roi-ta-lam-nu-phu/2869938/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.