Đây là tới cầu ta chữa bệnh, hay ép ta phải chữa ?
- Thần y cũng chỉ là hư danh người ngoài đặt cho tiểu nữ. Nhưng mà làm cái nghề y này ấy à, gặp bệnh nhân chắc chắn sẽ cứu. Còn ta thì phải xem tâm trạng. Nói thử xem các người muốn ta cứu ai !
Người đứng đầu đám hắc y nhân nói:
- Người này tên Huyễn Cửu Tư. Không cứu cũng phải cứu.
Thế nhưng lại bảo ta cứu đại ma đầu giết người không chớp mắt Huyễn Cửu Tư . Vậy thì đúng là nằm mơ rồi.
Ta ngước nhìn mặt trăng tròn trên trời, đưa tay lên ngắm bàn tay của mình:
- Ây dazz, hôm nay ta ấy à, có chút mệt muốn về nhà sớm, còn khám bệnh thì..... để ngày mai lại tính.
Nói xong ta quay người bỏ đi, chưa đi được ba bước đã bị một tên hắc y nhân chĩa kiếm lên cổ. Tên hắc y nhân cầm đầu gằn từng chữ:
- Ta nói rồi, người này ngươi không muốn cứu, cũng phải cứu. Giải đi
"Dám uy hiếp bà cô đây. Các ngươi đúng là chán sống rồi"
Ta khẽ cười lạnh, chuẩn bị ra tay thì bắt gặp một bóng dáng bạch y, đai lưng màu đỏ một kiếm lướt qua, hắc y nhân chĩa kiếm vào cổ ta lập tức ngã xuống mất mạng. Hắn nói:
- Ai dám động đến một cọng tóc của cô nương này, ta sẽ giết người đó.
Ta quay người lại nhìn, bóng dáng thật quen thuộc, là Đường Tịch ? Không. Là Thương Khuynh !
- Sao công tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-roi-ta-lam-nu-phu/2869936/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.