_Nói xong cả hai cùng nhắm mắt đi vào mộng đẹp.
_Tiếng gà gáy vang trên mái tướng phủ, trước cửa sương phòng tướng quân, hai hắc y vệ đứng gác, một thân ảnh y phục đỏ nhẹ nhàng bước đến, trên tay cầm một cái mâm nhỏ, thấy được người đến là vương gia, hai y vệ ôm quyền thi lễ, chúng tiểu nhân thỉnh an vương gia, Kỳ Lôi khẻ gật đầu, ra dấu cho họ đứng lên. Kỳ lôi khẻ quay lại nhìn Thanh phong chợt lên tiếng nói, các người thấy vương huynh của ta đã dậy chưa? Dạ hồi vương gia, chủ nhân chưa dậy, Kỳ Lôi khẻ châu mày nói, không được phải gọi họ dậy, còn phải cho Dạ Yến uống thuốc nữa, dạ chúng tiểu nhân không dám làm phiền chủ nhân cùng phu nhân, Thanh Phong khẻ nói, được để ta gọi, dứt lời Kỳ Lôi quay sang cửa, đưa tay lên gõ cửa, cốc... cốc... miệng khẻ gọi vương huynh đệ mang thuốc đến, huynh mau cho nàng ấy uống đi huynh,tiếng nói vừa dứt, thì tiếng cửa mở ra, Kỳ Lôi vui vẻ nhìn người mở cửa miệng lên tiếng chào, chào vương huynh, đệ vào được không? Tước Thiên nhìn biểu đệ mà bất chợt nhếch miệng cười, đệ vào đi.
_Kỳ Lôi trước khi bước vào quay sang y vệ nói, nói ngự thiện mang điểm tâm vào cho ta và vương huynh, cùng cháo cho phu nhân, y vệ Khắc Trí ôm quyền thi lễ với Kỳ Lôi, nhanh chân bước đi đến ngự thiện phòng.
_Vào bên trong Tước Thiên khẻ nói đệ đưa chén thuốc cho ta,nàng còn ngủ,đệ ngồi xuống đi, vâng vương huynh, Kỳ Lôi ngồi xuống ghế, tiếng cửa phòng mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-qua-gap-chan-tinh/868404/chuong-10-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.