Ta rất quyết tâm với mục tiêu lần này. Tờ mờ sáng hôm sau, ngay khi Vương gia đang chuẩn bị lên đường thượng triều, ta đã lẽo đẽo xin đi theo ông. Vương gia cười hiền từ, ông đương nhiên đồng ý ngay.
Lần đầu ta tới thư viện hoàng cung, ta bất ngờ, lần đầu trong đời ta chứng kiến một kho tàng sách khổng lồ đến vậy. Không phải loại sách thơm mùi giấy hiện đại, mà là những thư án cuộn tròn để trong bọc, được dán nhãn, niêm tên kĩ càng.
Màu bọc cũng rất đẹp, vải lụa, hoa văn không càu kì, bề ngoài toát ra cũng không phải thứ ánh sáng chói mắt, dát vàng khảm đá như long bào, mà nó mang màu gỗ trầm, màu be, rất cổ điển, sang trọng, đèn cũng là đèn lồng năm góc. Cả gian phòng toát lên vẻ cổ kính, thư thái đến lạ. Mùi hương tre, hương gỗ, hương tràm cứ vang vảng, phảng phất thư thái.
Các loại sách được chia đều thành hàng, mỗi hàng sâu hun hút. Ta mê như điếu đổ, trước kia, ta là mọt sách chính hiệu đấy! Chỉ là không có tiền, ta phải đi ra quán net đọc sách báo mạng. Ta lui tới quán net chỉ để đọc truyện, tiểu thuyết, nhiều tới mức kết giao huynh đệ với con bà chủ quán.
Ta bị choáng ngợp, đờ đẫn ngắm nghía rất lâu.
Nhưng rồi sự suy tư cũng bị đánh thức. Những âm thanh rất nhỏ, tiếng xì xầm bàn tán.
Đường đường là quận chúa, nhưng người hầu kẻ lại đi qua ta, ngang nhiên lui tới trước mắt ta mà không hề hành lễ, tìm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-lam-phe-nhan-tieu-quan-chua/2917628/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.