🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phía trước mờ đi cùng bên tai ù ù tiếng gió, ta đã nghĩ mình sẽ chết thêm một lần nữa, nhưng rồi chợt có thứ gì to lớn, mềm mại phủ lấy ta, che đi ánh sáng, bên tai vang lên tiếng da thịt va chạm vào vách đá, nhưng ta lại thấy êm ái, không hề đau đớn, không sóc nổi bầm dập, nhưng ý thức lại cứ thế mà tắt dần và ta cũng ngất lịm.



Chẳng biết đã qua bao lâu, cơn đau nhói dấy lên từ mu bàn tay khiến ta trở mình mà thức dậy. Đầu đau như búa bổ, ta khó nhọc thoát ra khỏi vòng ôm của Cửu Dạ.



Ta chưa chết, Cửu Dạ cũng vậy.



Là Tiểu Bạch cứu chúng ta.



Tiểu Bạch đã dùng yêu lực phóng to cơ thể của mình, hiện ra nguyên dạng là một miêu yêu khổng lồ, to bằng cỡ ba bốn người trưởng thành cộng lại, y đến để che chắn cho chúng ta.



Người của Cửu Dạ cũng đang nằm tựa vào nhúm lông mềm của Tiểu Bạch. Bộ lông trắng ấy đã nhuốm đầy đất cát và máu tươi. Có lẽ y đã dùng pháp lực để cầm máu cho ta và Cửu Dạ, ám tiễn đã rút ra, nhưng máu đã khô lại nhanh đến lạ kì.



Ta vội vã kiểm tra sự sống từ Cửu Dạ, thấy hơi thở có phần nặng nhọc từ hắn, ta thở phào có phần nhẹ nhõm, ta còn ngỡ rằng y đã chết.... nước mắt ta lưng tròng, cảm động:



-Huynh thật là!



Tiếng động phát ra khiến Tiểu Bạch cũng thức giấc, nó "ư" một tiếng, bấy giờ ta cũng mới phát hiện, vì cứu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-lam-phe-nhan-tieu-quan-chua/2917620/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.