🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đã ba ngày kể từ hôm ta bị cấm túc, Nguyệt Thương vẫn chưa tỉnh táo hẳn, đôi khi hắn mở mắt, nhưng lại mệt nhoài ngất lịm đi và đôi khi hắn ngủ nguyên ngày không tỉnh lại. E là bạch hỏa đã ảnh hưởng đến hắn.



Là ta không tốt, không bảo vệ được hắn, Nguyệt Thương hai lần vớt cái mạng nhỏ của ta, mà ta chưa từng trả được hắn miếng ân nghĩa nào. Hại hắn thê thảm như vậy.



Ba ngày rồi, nhưng chưa có tin tức gì từ trường săn cả.



“Cửu Dạ, huynh có ổn không?”-Ta thầm nghĩ.



Với tình hình này, ta còn đâu tâm trạng mà đón sinh nhật mình nữa chứ. Hôm nay, là sinh nhật của ta, của Vân Cửu Tư, nhưng hôm nay ở đây thật cô quạnh, giá mà có ai đó nhớ đến, giá mà thà rằng cứ tùy tiện đem quà tặng ta, an ủi ta như ngày trước cũng tốt.



Bất giác ta cũng nhận ra, chỉ mới một năm, mà ta đã coi Vương phủ như là nhà vậy, ta đã quen với việc hưởng sự quan tâm hơn và dần quên đi trước kia bản thân đã cơ cực đến dường nào.



Ba ngày cấm túc như địa ngục vậy.



Không có ai trò chuyện, im ắng, cô độc, công việc chỉ quay quanh kiểm tra vết thương, nghĩ ngợi và ăn ngủ. Tù túng khiến con người dần trở nên đa cảm.



Nơi đây không khác nào lãnh cung. Thức ăn đem tới nguội ngắt, cũng không đủ no, hôm là màn thầu chay, hôm là cơm nguội, hôm là mì nấu suông, và hôm nay cũng thế... nhưng ta cũng có thể

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-lam-phe-nhan-tieu-quan-chua/2917615/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.