Ngay trong buổi chiều hôm ấy, lệnh cấm túc của ta liền được gỡ bỏ, Cửu Dạ tỉnh dậy, hắn đã xác nhận quả thực cả hai đã rơi vào thảm cảnh cửu tử nhất sinh, là ta bị người ta ám toán, là hắn tới cứu ta, chứ không phải ta có ý đồ mưu sát hắn.
Dẫu vậy, vì không thấy mặt thích khách, Vương gia cũng không thể làm gì thêm... quả thực tên thị vệ ấy, là do yêu quái giết, cụ thể là Nguyệt Thương, ta có hỏi y, y cũng chỉ nói bản thân rất căm ghét loại trò ném đá giấu tay dơ bẩn như vậy.
Quý Phi không có bằng chứng, Vương phủ cũng thế, mà tên thị vệ ấy cũng đã chết không đối chứng vì vậy vụ án bị hoãn vô thời hạn. Vì yêu khí là có thật, nên từ đó hoàng cung canh gác nghiêm ngặt hơn hẳn, ta cũng chưa thể gặp mặt Tam ca kể từ ấy.
Ta tuy có nhiều thắc mắc nhưng ta cũng biết điều, không dò hỏi Nguyệt Thương thêm nữa, vì nếu lúc đó hắn mà không ra tay, người phải nộp mạng là cả ta và Cửu Dạ. Quý Phi thâm độc, ả đâu chỉ muốn thanh toán mình ta, ả còn muốn lật đổ cả Vương phủ nữa kìa.
Nếu ta chết thật mà còn kéo theo được Cửu Dạ, tất nhiên Vương gia sẽ sụp đổ, ả sẽ không cần phải lôi kéo bè cánh vương gia nữa mà trực tiếp loại bỏ chướng ngại luôn.
Nhưng ngờ đâu sự vụ bất thành còn mất đi một tâm phúc. Quý Phi e là tức tối lắm, từ hôm bị cấm túc, ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-lam-phe-nhan-tieu-quan-chua/2917613/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.