🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ta đã nghĩ Nguyệt Thương đang dần mở lòng hơn với ta, nhưng hóa ra đó chỉ là sự mủi lòng chốc lát trước khoảnh khắc lạnh lùng tiễn biệt của hắn.



Ba ngày sau kể từ khi ta được nhận bảo kiếm, Nguyệt Thương đã thành thật nói với ta:



-Bổn tọa thấy ngươi cũng chẳng còn gì để bổn tọa chỉ điểm nữa rồi.



Ta cười rạng rỡ:



-Huynh khen ta à!?



Hắn thẳng thừng đáp với chất giọng lạnh:



-Ngươi nghĩ sao cũng được, nửa đêm hôm nay, ta sẽ về lại Yêu quốc.



Từng câu từng chữ như sét giáng ngang tai, ta bàng hoàng, cơ mặt trở nên đơ cứng, ta nghĩ mình nghe nhầm, liền hỏi lại hắn:



-Hả? Gì cơ? Về gì, về đâu? Huynh nói huynh về yêu quốc à?



Nguyệt Thương không đáp lại ta, đôi mắt hắn sâu thẳm, ẩn trong con ngươi sắc bén, đôi mắt mèo lạnh lùng mà mê hoặc ấy, chính là sự kiên định, là lời nói “ngươi không quản được ta” từ hắn.



Không biết sao trong ta dấy lên cảm xúc chua xót, nó khá giống với cái buốt lòng khi ta biết không thể tùy tiện gọi Tam ca là Bắc Phong nữa... Có lẽ là sự cay đắng, cái không nỡ khi ta biết hắn sắp phải rời đi.



Cũng đúng, thương thể hắn đã khỏi hẳn, một nhân tộc là ta đâu thể đủ súc níu lại bước chân của đại ma đầu nhà hắn.



Dẫu vậy ta vẫn ủ rũ ra mặt. Trước nay có bất kể chuyện gì ta đều đến khoe mẽ với hắn, chia sẻ với hắn, chuyện gì xảy ra với ta hắn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-lam-phe-nhan-tieu-quan-chua/2917609/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.