Đó là lần đầu tiên, ta được tới phủ riêng của Tam ca, thật ra sau này hắn sẽ chuyển qua Đông Cung nên Trường Ý Cung này, đã trống trải hơn phần nào. Dẫu vậy, nó vẫn mang dáng dấp và hơi thở của Bắc Phong, nó toát lên khí chất của chủ sở hữu nó.
Hiên ngang đường hoàng, căn phòng gọn gàng, vừa khoe khéo tầng tri thức đồ sộ với những gian sách đầy ắp không một chỗ trống, vừa khoe khéo nhưng thành tích chinh phạt sa trường với những bộ giáp, thanh gươm hơi nhám màu cát bụi, mà cũng là sự đơn sơ giản dị không khoe mẽ rát vàng rát bạc như các cung khác.
Vì khắp cung đều tấp nập chuẩn bị cho lễ đăng cơ, nên ta cũng ít khi gặp được hắn, ngày đầu vào cung hoàng tử, mọi người ai nấy đều có công có chuyện nên càng chẳng ai bận tâm đến ta.
Vào cung, trước hết chỉ là một thư đồng tập sự, ta vẫn chịu sự chi phối của ma ma tổng quản, bà đã chỉ cho ta mọi ngóc ngách trong Trường Ý cung, cũng cẩn thận dặn dò ta nhưng nơi nên và không nên đến, lịch trình thường ngày của Bắc Phong ra sao.
Công việc thường ngày kể ra cũng nhàn, không biết có phải vì e ngại Quý Phi hay không nhưng ta luôn thấy có phần ngày càng xa cách với Bắc Phong. Không phải là ta không còn thích hắn nữa, nhưng bẫng sao ta không thể cười nói vô tư như trước. Bắc Phong cũng tất bận bao nay, càng không để ý đến sự lảng tránh của ta.
Qua một tuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-lam-phe-nhan-tieu-quan-chua/2917607/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.