"Lớp của bạn học Lưu ư?" Thầy giáo nhìn tờ giấy thông tin cá nhân của Vũ Hoa, lại nhìn cô chằm chằm: "Em có học lực không tệ..."
Phải nói là quá xuất sắc ấy chứ?
"Không phải là không được... Nhưng sao em lại muốn qua lại với cậu ta chứ? Thầy nói em, cả người đều hoàn hảo, tốt như vậy... Không nên dây dưa với cậu ta đâu nha..."
Thầy giáo cũng nói nhiều vậy sao? Vũ Hoa cau mày: "Không phải việc của thầy."
"Ơ...ừm."
Ngoài sân bóng rổ, tiếng hò hét vang dội của những nam sinh hòa trộn với chất giọng nữ sinh, đúng là làm người ta nhức đầu quá mà. Vũ Hoa không nóng không lạnh bước đến nơi đám đông, quét ánh mắt một lượt là cô liền nhận ra dáng người kia.
Tuy có hơi khác so với năm năm trước, đã cao hơn chăng? Nhưng cũng vẫn là thứ cô không thể nào quên được.
"Không biết có giận mình không nhỉ? Hành động của mình năm đấy... Không chừng là hận mình thấu xương chứ chẳng đùa..." Vũ Hoa thở dài lẩm bẩm vừa đủ cho bản thân cô nghe, chẳng biết cô lấy đâu ra can đảm tìm gặp hắn lúc này nữa.
Vào giờ học, giáo viên chủ nhiệm vui vẻ giới thiệu hôm nay lớp chào đón một học sinh chuyển trường. Vũ Hoa bước vào, trước hết là thu hút vô vàn ánh mắt của bạn cùng lớp, kế tiếp là bao trùm toàn bộ lớp học bằng cái nhìn sắc lạnh đến rợn gáy.
Ánh mắt trong veo hồn nhiên ngày nào giờ đã biến hóa không còn một chút tia sáng nào lọt qua. Không phải cô bị cái gì bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-gap-duoc-tieu-phu-quan/869111/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.