Ngày hôm sau lên trường, An Hoa bắt gặp Lưu Quân lại bị nhóm người kia bắt nạt nhưng nó lại nhất quyết không thèm để ý đến cô.
Cô bé còn nhỏ nên đầu óc khá đơn thuần, cho rằng là do mình chọc giận cậu ta nên hôm nay mới bị cho ăn bơ ngập mặt, có lẽ... Dỗ một chút là tốt rồi.
"Bọn mày có để vào tai lời tao nói hay không?" Vũ Hoa đạp vào vai tên đầu xỏ một cái, hừng hực lửa giận gằn giọng: "Hả?"
Như kịch bản cũ lặp lại, lũ trẻ bị dọa cho sợ chết khiếp, vừa khóc òa lên vừa cắm đầu cắm cổ chạy.
Chỗ này chỉ còn lại Vũ Hoa và Lưu Quân, nó không nói gì làm cho không khí có chút kỳ quặc. Vũ Hoa lại gần đưa tay ra: "Lưu Quân..."
Nó xoay mặt đi không hợp tác với cô, Vũ An chỉ còn cách...
"Ư...oaa!" Cả cơ thể bị treo lơ lửng trên không trung, Lưu Quân bị Vũ Hoa nâng cả người lên, không rõ một đứa nhóc năm tuổi lấy đâu ra khí lực lớn như vậy...
Về phần Vũ Hoa, cô bé có nhớ một lần pa pa cùng ma ma chiến tranh lạnh, cuối cùng người xuống nước đầu tiên là ma ma của cô. Ngẫm nghĩ thì, ngày hôm đấy pa pa tức giận ghê lắm, nhưng bị ma ma bế lên thế này liền không giận nổi nữa. Cô bé cũng muốn bắt chước ma ma, quả nhiên hiệu quả không tưởng.
"Cậu làm cái gì? Thả tôi xuống!"
"Không thả. Trừ phi... Cậu không giận tôi nữa."
Người người đi qua đi lại, hại Lưu Quân da mặt mỏng sắp bị làm cho xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-gap-duoc-tieu-phu-quan/869110/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.